Một lần đang lang lang trên Internet bắt gặp 1 chiếc
đồng hồ treo tường cổ, lại nghe được những âm thanh độc đáo, những ký ức từ ngày còn thơ bé bỗng hiện về. Lục tìm, lại phát hiện ra Phố Đồng Hồ trên phomuaban.vn. Thế là chết mê chết mệt với các Cụ, các Ông đồng hồ xưa - có Cụ 125 tuổi, còn hơn tuổi Ông Ngoại mình. Dốc hết sức lực và bắt đầu sưu tầm từng cụ.
Lúc đầu là
đồng hồ ODO, Junghans, Kienzle ... Tự cảm nghĩ, mỗi dòng, mỗi cụ lại có những nét duyên độc đáo không lẫn vào đâu được từ hình thức và chất liệu thùng gỗ, mặt kính, mặt số, kim, lỗ... cho đến máy, số búa, kiểu goong... và những đoạn nhạc cổ điển thuộc hàng kinh điển. Một cụ, bộ goong có đầy đủ 7 nốt nhạc Do, Re, Mi, Fa, Sol, La, Si trên đúng 1 quãng 7 với số búa nhiều hơn thế, tạo ra những bản nhạc với giai điệu, tiết tấu độc đáo như bài Whittington Chimes hay bài Ma Normandie (tác giả Fréderic Bérat - viết năm 1836).
Rồi lại các bác
đồng hồ Cookcoo độc đáo. Sao mà người ta giỏi thế, tinh xảo thế.
Lan dần đến quí Ông, Quí Anh, Quí Chị để bàn với hằng hà kiểu dáng, kích cỡ, nguyên lý hoạt động...
Và bây giờ thì lại mê thêm các Bác đeo tay xưa, tự động có, lên giây có, to, nhỏ, dày, mỏng... ôi thôi nhiều!
Nói tận đáy lòng, thích lắm, nhưng hơi chới với trong thời buổi kinh tế đang rất khó khăn.